Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Văn án:
Ôn Diệp kiếp trước khó khăn lắm mới đấu tranh đến vị trí tổng giám của công ty, bỗng bị tai nạn xe đầu thai thành con gái thứ của một gia tộc lớn thời xưa.
Sau khi Ôn Diệp biết được chân tướng thì hoàn toàn làm một con cá mặn suốt ngày nằm lười.
Đấu đá trong gia tộc giành yêu thương gì đó mệt lắm, nàng chỉ muốn nằm ngay đơ làm con cá mặn, ngẫu nhiên lật người lại thôi.
Hậu quả của nằm lười là nàng đã hai mươi tuổi, di nương sốt ruột xin mẹ cả giúp cho.
Mẹ cả xưa nay khắc nghiệt cho Ôn Diệp ba lựa chọn:
Một: Tiến Sĩ tân khoa.
Hai: Biểu ca con dòng phụ nhà mẹ đẻ của mẹ cả.
Ba: Thị Lang Hình Bộ đã chết vợ có một đứa con.
Ôn Diệp suy xét một ngày, cuối cùng chọn người thứ ba.
Sau khi di nương biết tin thì kéo Ôn Diệp lại, ưu sầu nói: “Thời nay làm kế mẫu khó khăn, con cần gì khổ như vậy, ta thấy Tiến Sĩ tân khoa tốt đấy.”
Ôn Diệp nuốt xuống miếng bánh đậu xanh cuối cùng, nói: “Vị Tiến Sĩ tân khoa này ở quê có biểu muội cùng nhau lớn lên.”
Di nương nghẹn lời, bèn nói: “Vậy còn biểu ca nhà mẫu thân của đích mẫu của con thì sao?”
Ôn Diệp uống một lớp trà nói: "Người trong nhà quá nhiều, chỉ riêng bà bà* đã có hai người rồi.”
Cộng thêm mỗi phòng có nhiều tiểu thiếp, di nương, nàng lười hầu hạ.
Di nương: “. . .”
Ôn Diệp buông tách trà xuống, nói tiếp: “Vị Thị Lang Hình Bộ này thì khác.”
Di nương: “Khác chỗ nào?”
Ôn Diệp "Phụ mẫu đều mất, có xe có nhà, trên có trưởng huynh trưởng tẩu, dưới có nhi tử, nếu nữ nhi gả vào vừa không phải quản trong nhà, lại không cần sinh con dưỡng cái."
“Về nhóc con đó thì càng không cần quan tâm, tục ngữ nói rất hay, trưởng tẩu như mẫu, Lục thị xem như một nửa tổ mẫu của đứa nhỏ rồi.”
Di nương: “. . .”
Trưởng tẩu Lục thị mới hai mươi lăm tuổi: . . .
(*) Bà bà là một cách gọi mẹ chồng.
Mới nhất
Chương 355