Sở Sở là con gái của gian thần. Trên đường lưu đày cả nhà thiếu chút nữa bị ăn hiếp, là Thành Vương thế tử cứu cô, đồng thời giữ cô ở bên mình. Quyền thế tranh đấu, vì bảo vệ con trai út của Tiên đế, thế tử đứng ra cản trúng kỳ độc. Trong lễ tang, Sở Sở đâm đầu vào trên quan tài gồ. Nhưng không ngờ lúc mở mắt ra, cô lại đi tới thập niên 70 của nước Hoa.
Triệu Văn Thao: Cọp cái nhà tôi biến thành con mèo dịu dàng, ông nói đông cô ấy không dám nói tây, ông nói tây cô ấy không dám nói đông!
Sở Sở: Cha đứa bé, đi thay tã và tắm cho con. Tối nay em làm đồ ngon cho anh!
Triệu Văn Thao vui mừng như đi điên đi nấu nước: Được thôi!
Mọi người:... Hai vợ chồng nhà này thật là khiến người ta cảm thấy ngọt ngào, ngọt muốn chết người!!!
Mới nhất
Chương 397: Đại kết cục