Thần Kiếm Vô Địch

Chương 3: Tiêu Hân

-" Làm sao đễ mở bảo hợp?".

-"Chỉ cần ý nghĩ 'mở' là được".Hệ thống trả lời.

Thấy vậy, Trần Từ ngỉ 'mở'

-"Đinh,,, chúng mừng kí chủ mở Thần Bí Gói Quà được các vật phẩm sao: Đến từ CS thế giới ThomSon-Vip *1, nước axix biến dị *1, kinh nghiệm đan *1, thuốc dị năng *1".

Thấy ra cả ThomSon-Vip Trần Từ vội vàng hỏi hệ thống :" Ngươi cho ta ra cay súng này làm gì".

-"Những đồ tuôn ra là phù hợp với kí chủ tình trạng bây giờ". Hệ Thống

-"Vậy còn dị năng thuốc với kinh nghiệm đan làm được gì".Trần Từ hỏi

Hệ Thông kiên nhẫn giải thíc:" Đi năng thuốc uống vào thức tỉnh ngẩu nhiên đị năng, kinh nghiệm đan ăn vào tăng kinh nghiệm dị năng và thêm luôn, nước axis xịt lên người thì tan thành vũng nước rồi bốc hơi"!!.

-"Ồ, vậy ta muốn lấy vật phẩm ra thì sao".Trần Từ hỏi

-"Ý niệm vật mình muốn lấy". Hệ Thống

Thấy thế Trần Từ định nghĩ lấy ThomSon-Vip ra thữ, y niệm vừa động 1 cây súng vô cùng xa hoa, hai bên khắc 2 con rồng, khảm nạm nhiều vô số kim cương sáng lấp lánh.

Và một tin tức ở hình ảnh 3D trong đầu Trần Từ hiện lên:

Vật Phẩm: ThomSon-Vip

Sát Thương : 5000

Giật : 0

Chính xác : Auto Hét-Sọt

Băng đạn : Vô cùng vô tận

Xuất xứ : từ thế giới CS thế kỉ 33 đến đây.

Trần Từ vô cùng giật mình, không ngờ cây súng này mạnh như vậy, sao này thằng nào bố láo với mình,bắn nó 1 phát cho biết.

Nhìn thời gian trên đồng hồ đã 12 giờ khuya, Trần Từ ngồi dậy đi vê khu nhà trọ của mình.

Trên Đường về nhà trọ, Trần Từ phải đi ngang qua một công trường cũ nát bỗng nhiên trong đó có tiếng hét lơn:" Các người không được lại đây".

Với hiếu kì bản năng , Trần Từ đi từ từ vào công trường thì thấy một đám thanh niên nhộm tóc vô số màu sắc đang dồn một cô gái vô tường.

Nhìn kĩ lại thì cô gái khoãng 17,18 tuổi vô cùng xinh xắn, mổi đỏ, mặt linh lung, đặc biệt là cặp vú sửa này cao ngất trước ngực cô ta nhịn mà muốn xịt máu muổi.

Bổng nhiên cô gái thấy Trần Từ đi qua thì như được cọng cỏ cú mạng liều mạng la lớn:" Trần Từ, mau cứu em".

Trần Từ giật mình, không ngờ cố ta vậy mà biết hắn, đêm tối hắn không nhìn rõ ai là ai bèn hỏi:" cô là ai".

Cô gái vội vàng trả lời:"Em là Tiêu Hân , học từ lớp 9 đến lớp 11 ngồi chung bàn với anh nè".

Bổng nhiên 1 đoạn ký ức ùa về trong đầu Trần Từ.Lớp học có 1 cô gái vô cùng xinh đẹp, mỗi ngày lí nha lí nhít bên tai Trần Từ khiến hắn muồn phiền vô cùng.Vì tình yêu mù quáng nên không để ý đến cô ta, giờ đây nhìn lại thây dễ thương vô cùng.

Năm tên côn đồ tức tối, tên tóc vàng có lẻ như đại ca của bọn chúng quát:" D,m chúng mày không thấy bấy giờ là tình cảnh gì à"?

Nói xong, hắn ra hiệu 2 tên đàn em chặn lối ra của Trần Từ.

Tiêu Hân thì sắc mặc trắng bệch , nghĩ bọn chúng 5 thằng, Trần Từ chỉ 1 người, không biết đánh lại bọn nó không.

Trần Từ không hề để ý tiếng quát của tên côn đồ, nhìn chằm chằm bộ ngực sữa cao vút của Tiêu Hân, thản nhiên nói:" Nếu em làm bạn gái của anh, thì anh sẽ cứu em".

Tiêu Hân giật mình, 3 năm học chung Trần Từ không hề để ý đến mình, mà giờ bắt mình làm bạn gái hắn nữa chứ.

Tiêu Hân trong lòng bèn suy nghĩ, thoi đáp ứng hắn trước cho hắn cứu mình, xong mình chạy mất, hí hí.

Tiêu Hân cười giảo hoạt nói :" Được, anh cứu em , em sẽ làm bạn gái anh". Nói xong cô ta làm một động tác hôn gió vô cùng mị hoặc...